Khía cạnh “chông chênh, vụn vỡ” nhất trong hành trình của mình
Mình luôn biết còn một khoảng trống lớn về tri thức cần được bồi đắp, đó là tài chính cá nhân. Nhưng mình lạc lối giữa quá nhiều kiến thức, sách vở, tư duy, quan điểm khác nhau.
Suốt hơn một năm qua, mình đã viết nhiều chục bài blog, làm một cơ số tập podcast và cũng viết không ít trên mạng xã hội, về khá nhiều chủ đề: phát triển bản thân, xây dựng sự nghiệp, bài học cuộc sống… Nhưng không biết bạn có để ý không, có một chủ đề rất quan trọng cuộc đời sống mình luôn né tránh, hiếm khi nhắc tới, đó là: tài chính cá nhân. Nói đơn giản, là: TIỀN.
1. Vì sao mình tạo ra chuyên mục “Tiền và tự do”?
Lý do có rất nhiều, một số tiêu biểu trong đó là:
Mình vẫn đang ngập trong nợ nần, “cày cuốc” trả nợ đã rất lâu (từ ngày bắt đầu đi làm) và tới giờ vẫn chưa hết. Nguồn gốc của những khoản nợ này đến từ rất nhiều hướng, mình sẽ chia sẻ kỹ hơn trong những bài viết sau.
Mình biết bản thân rất thiếu kiến thức về tiền, tài chính cá nhân, ngay cả trong việc sử dụng và tiết kiệm tiền, chưa nói tới thứ “cao siêu” hơn là đầu tư.
Mình là học sinh chuyên toán, thủ khoa đầu vào và đầu ra đại học, thậm chí đã tốt nghiệp MBA một trường đại học của Mỹ, được đánh giá thuộc nhóm “good at number” - giỏi về những con số, nhưng chính điều đó làm mình xấu hổ khi không làm chủ được một trong những vấn đề xoay quanh con số quan trọng nhất trong đời: TIỀN.
Mình ngại phải nói về chủ đề có vẻ vô cùng riêng tư, nhạy cảm này với mọi người. Chủ yếu là sợ bị đánh giá.
Mình không biết bắt đầu từ đâu để viết, khi trải nghiệm thực tế chưa có gì gọi là thành công, kiến thức hổng lỗ chỗ, và không tự tin phát ngôn về bất cứ điều gì xoay quanh tài chính cá nhân.
Ngoài kia đã có quá nhiều người nói về chủ đề này, quá nhiều cuốn sách đủ khía cạnh từ những người giỏi nhất. Mình là ai mà viết về một thứ chính bản thân còn đang vùng vẫy chưa thể thoát ra chứ đừng nói tới làm chủ vấn đề?
Những năm qua, mình luôn biết mình còn một khoảng trống lớn về tri thức cần được bồi đắp, đó là về tài chính cá nhân. Nhưng mình lạc lối giữa quá nhiều kiến thức, sách vở, tư duy, quan điểm khác nhau ở ngoài kia, thậm chí trái chiều. Mình từng thử một vài phương pháp về tiết kiệm, đầu tư nhưng không tới nơi tới chốn. Sự tự tin càng lúc càng giảm sút. Cuối cùng, mình chọn chỉ tập trung vào một mục tiêu duy nhất trước mắt, đó là phát triển sự nghiệp chính, nâng cao thu nhập chủ động. Chỉ vậy đã, mọi thứ tính sau.
Cho tới hiện tại, mình đã cơ bản hoàn thành mục tiêu về thu nhập chủ động, khi tăng lương thưởng lên gấp khoảng 7 lần so với năm 2016. Nợ vẫn còn. Thói quen chi tiêu vẫn hỗn độn; tư duy tài chính cá nhân vẫn như giữa sương mù; đầu tư vẫn là điều gì đó cả thế giới nói nhưng mình không hiểu, cũng chưa thấy tự thuyết phục được bản thân.
Nhưng mình biết, đã tới lúc mình phải ngồi xuống, nhìn thẳng vào vấn đề. Mình không thể sống một cuộc đời bình an, lo được cho gia đình, con cái, cha mẹ, an toàn về tài chính trong tương lai mà chỉ bằng một cách duy nhất là tăng thu nhập từ công việc chính. Bởi thu nhập này có điểm giới hạn, và chẳng nghĩa lý gì khi mình không nắm được các nguyên tắc quản lý dòng tiền, phương pháp trả nợ, và tìm ra kiểu đầu tư nào đó phù hợp với bản thân.
Đã tới lúc, mình thực sự cần nghiên cứu, học hỏi, áp dụng, thử nghiệm, tự đúc kết và tìm kiếm sự trưởng thành cho riêng bản thân về vấn đề này.
2. Mục tiêu tài chính của mình là gì?
Thú thực, mình không biết làm sao để tìm thấy và đi con đường tài chính cá nhân an toàn và phù hợp với riêng hoàn cảnh của mình. Nhưng mình biết, và đã tính toán, rằng tối đa sau hai năm nữa, mình sẽ trả hết nợ. Ba năm tiếp theo, là để xây dựng những nguồn thu nhập thụ động bên cạnh thu nhập chủ động, nâng cao khối lượng tài sản, cải thiện dòng tiền. Từ nền tảng này, năm năm tiếp theo sẽ để phấn đấu cho mục tiêu lớn nhất: Tự do tài chính ở tuổi 45.
Bạn biết không? Tay mình đang… run khi gõ mấy dòng vừa rồi đấy. Nghe những điều mình vừa vạch ra có… ngông cuồng lắm không bạn? Bạn có cảm thấy mình đang mơ tưởng, hay thậm chí… hoang tưởng không? À, nhưng mình đang khá chắc chắn về mục tiêu đó, dù chỉ nghĩ về nó thôi cũng khiến mình thấy sợ.
Mình sắp bước vào một hành trình gian nan, đòi hỏi nhiều tri thức, trải nghiệm, cả khả năng tính toán và chấp nhận rủi ro, cùng sự kiên trì vô cùng. Mình biết thế. Nhưng mình cũng đã sẵn sàng.
Và, bạn thân mến, mình muốn chia sẻ hành trình này cùng bạn. Mình đang bắt đầu từ số âm trong bức tranh tài chính. Nếu mọi điều suôn sẻ, nó sẽ về số 0 sau đây hai năm. Và biết đâu đấy, nếu mười năm sau trên blog In Metime sẽ có một bài viết với tiêu đề: “Mình đã đạt được tự do tài chính”. Nếu vậy, chúng ta đã đi cùng nhau được mười năm, và bạn, sẽ là người chứng kiến toàn bộ hành trình của mình. Nghe thật ấm áp và khiến mình có cảm giác được quan tâm, có người đồng hành, thật đấy.
3. “Tiền và tự do” sẽ có những nội dung gì?
Một vấn đề lớn trong tâm trí mình khi nghĩ về kiến thức tài chính cá nhân đó là: Sao ở ngoài kia có nhiều quan điểm đến vậy? Mỗi người nói một kiểu, thậm chí trái ngược, ai cũng có vẻ có lý và tự tin vào những gì họ nói. Bất cứ dưới một video, bài viết nào về chủ đề này, luôn có những comment (có vẻ) đến từ các chuyên gia để đồng tình hoặc phản bác. Mình không đủ kiến thức và trải nghiệm để hiểu sâu sắc, có tư duy, quan điểm riêng khi đọc những điều đó, khác với khi mình đọc về phát triển bản thân, sự nghiệp, hay quản lý dự án - những gì mình đã có trải nghiệm đủ để tự tin với tư duy và quan điểm riêng dù đôi lúc đi ngược lại số đông.
Vì thế, mình sẽ học, sẽ đọc, tìm kiếm và thử nghiệm, để hy vọng rồi một ngày nào đó, sẽ có tư duy và thế giới quan riêng về chủ đề này. Và, mình sẽ chia sẻ với bạn những gì mình học được, đi kèm với suy nghĩ riêng của mình về kiến thức đó, cộng với câu chuyện cá nhân của mình liên quan đến tiền.
Sẽ chẳng có đúng sai gì ở đây, không phán xét, không đơn thuần đề cao hoặc coi thường quan điểm nào, đơn giản vì mình đã có trải nghiệm đủ nhiều và đủ sâu sắc đâu để mà đánh giá? Mình mong bạn cũng vậy. Mọi thứ tồn tại đều có lý do của nó. Mình sẽ tìm kiếm lý do cho những sự tồn tại ấy, và chắt lọc để áp dụng vào hoàn cảnh riêng mình, đồng thời chia sẻ với bạn từng bước của hành trình này.
“Từ nợ nần ngập đầu tới tự do tài chính”, “Hành trình của một thủ khoa đại học, thạc sỹ MBA học về tài chính cá nhân từ số 0”, “Tự do tài chính, nghỉ hưu sớm và những bài học”… Toàn cái tên nghe vừa phấn khích, vừa… đáng sợ nhỉ? He he…
Thật lòng mà nói, mình rất tò mò về hành trình của những người đạt tự do tài chính, con đường thực sự và chân thực, chứ không phải chỉ đơn thuần là bài học rút ra sau khi họ đã thành công. Nhất là khi, dù đã dành thời gian tìm hiểu và nghiên cứu, mình cũng chưa biết ai có hoàn cảnh giống mình mà trở nên thành công trong tài chính cá nhân: xuất thân tỉnh lẻ, bước vào cuộc đời với một khoản nợ lớn, có gia đình con nhỏ kèm nhiều trách nhiệm khác, ngoài ba mươi tuổi mới bắt đầu tìm hiểu kiến thức về tài chính cá nhân, không làm việc trong ngành tài chính và đầu tư, khẩu vị rủi ro thấp (”nhát chết”), không có công ty khởi nghiệp riêng…
Hãy đi cùng mình, xem bức tranh tài chính của mình và của bạn sẽ ở đâu sau đây mười năm nhé!
Từ thời điểm này, ngoài bài blog thứ tư hàng tuần về chủ đề phát triển bản thân, sự nghiệp, cuộc sống… và tập podcast vào thứ bảy như thông thường, mình sẽ đăng bài viết về hành trình thoát nợ, xây dựng nguồn thu nhập thụ động, và đầu tư để tự do tài chính vào một chuyên mục riêng vào THỨ SÁU HÀNG TUẦN.
Thú thực, mình cũng chưa biết làm sao để đọc, học hỏi, áp dụng và đúc kết rồi viết được thường xuyên thêm một chuyên mục này với khối lượng công việc của một quản lý trong ngành công nghệ , một người mẹ hai con, và vẫn có một bài blog khác, một tập podcast hàng tuần. Nhưng mình sẽ tìm cách, và hẳn sẽ làm được thôi.
Bạn có biết, mình lấy cảm hứng từ đâu để tự đặt ra một mục tiêu có vẻ quá thử thách là sẽ viết và chia sẻ về tài chính cá nhân HÀNG TUẦN như thế này không? Là từ bộ phim “Julie & Julia” mà mình đã xem đi xem lại nhiều lần (lần gần nhất chính là dịp lễ 30/4 này). Cô gái Julie trong phim làm công chức cấp thấp, chuyên trả lời điện thoại giải quyết các vấn đề tàn dư sau thảm họa 11/9, rất áp lực, mệt mỏi. Cô ấy đã tìm kiếm một cách để phần nào thoát khỏi áp lực đó bằng cách nấu ăn theo hướng dẫn trong cuốn sách của đầu bếp nổi tiếng mà cô ấy ngưỡng mộ (Julia), và viết blog để kể về hành trình ấy.
Khi viết được vài tuần, trong một bài blog như thế, cô ấy đã viết: “Có ai ngoài kia đang đọc không? Hello, bạn có đó không?”…
Giờ đây, mình cũng vậy. Mình sẽ bắt đầu hành trình này. Trong vòng một năm sắp tới, mình sẽ VIẾT HÀNG TUẦN về hành trình học hỏi và trải nghiệm để làm chủ tài chính cá nhân, nói cách khác là học cách trả nợ, tạo thêm nguồn thu nhập, và tìm ra cách đầu tư phù hợp giữa cả biển kiến thức ngoài kia.
“Có ai ngoài kia đang đọc không? Hello, bạn có đó không?…”
Mình trân trọng bất cứ lời hồi đáp nào qua comment hoặc tới email touyen.mentor@gmail.com. Kể cả bạn âm thầm đọc mà không để lại bất cứ dấu vết nào, mình vẫn vô cùng cảm kích. Bạn đang chứng kiến một hành trình có thể không thành công, nhưng biết đâu đấy, có thể thành công thì sao? Thì cảm ơn chúng ta, vì đã dành cho nhau sự quan tâm và tin tưởng.
Hẹn gặp bạn THỨ SÁU HÀNG TUẦN, trong 52 tuần sắp tới!
Tố Uyên.
Em ở đây chờ 10 năm sau với chị nha🤩
Thật trùng hợp Uyên à, vì đây cũng chính là chủ đề mà chị luôn né tránh, né tiếp nhận cả né sẻ chia. Đón chờ các bài chia sẻ của Uyên nhé