Vội vã làm gì, cuối ngày nắng cũng tắt...
Mình không vội vã, mình chỉ... nhiều việc quá. Bài viết gần nhất trên blog là "Nhìn lại 2024", giờ đã qua tới hơn nửa năm rồi. Lý do của sự mất tích tạm thời này là vì mình quá bận.
Đó là công việc chính, nơi mình đã và vẫn đang "ngập lụt" để dẫn dắt một bộ phận phải quản trị tất cả các dự án của công ty, con số lên tới vài trăm dự án với doanh thu tính bằng nghìn tỷ. Thật sự quá khó với mình, ngay từ khi bắt đầu và tới tận hôm nay sau gần hai năm.
Đó là việc học hành của Bông Khoai, khi hai bạn vừa lên lớp 4 và lớp 8, kiến thức nhiều, bắt đầu bước vào lộ trình chuẩn bị vững vàng cho mốc chuyển cấp. Ngoài việc cùng bố các bạn chăm sóc con, đưa đón đi học, mình còn có một công việc rất nghiêm túc là "gia sư môn toán" cho hai bạn. Việc này chiếm phần lớn thời gian ngoài công ty của mình.
Đó là việc mình học tiếng Trung. Trời ơi là khó! Học một ngôn ngữ mới quả thật luôn là thử thách kinh khủng. Mình cần mẫn tới hơn nửa năm nay rồi mới đang loanh quanh đầu HSK4. Có nhiều điều thú vị thật, nhưng học một cách nghiêm chỉnh thì thực sự hại não.
Nhìn lại, đây đúng là ba điều quan trọng nhất mà mình ưu tiên trong thời gian vừa rồi. Mình vẫn luôn nghĩ về In Metime, và biết rằng rồi sẽ trở lại, nhưng chỉ khi đã đưa ba điều trên vào guồng tạm ổn.
Mình nghĩ, thời điểm đó đã tới rồi. Mình sẽ trở lại với một bài viết mới trên blog In Metime, có lẽ chỉ trong vài ngày tới. Nếu bạn quan tâm, có thể đăng ký email trên In Metime chấm com để nhận được sớm nhất.
Không vội vã, chỉ là mỗi ngày đều nỗ lực, chầm chậm bước những ngày quý giá trong cuộc đời... Hẹn gặp bạn với những con chữ bình yên!
Bài viết ngắn này là lời chào nho nhỏ mình gửi tới bạn, để hẹn bạn trong một bài viết thực sự sẽ sớm được đăng.
Chúc bạn một ngày vui!
Tố Uyên.
Chào chị Uyên, chúc chị trở lại và “lợi hại” hơn xưa ạ